Tình yêu O2 Exec còn mãi với thời gian
10 năm trước, một cậu sinh viên gầy guộc, ăn mặc tuềnh toàng, đi xe bus và cầm trên tay chiếc O2 Exec chọt chọt là hình ảnh khiến nhiều người tròn mắt ngạc nhiên về tôi.
Tôi đã yêu O2 và hệ điều hành Windows Mobile ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy nó. Thời ấy, trong khi mọi người vẫn mải mê với những chiếc Nokia, Samsung… xoay gập thì việc cầm trên tay một chiếc O2 và chọt chọt vào màn hình cảm ứng qua cây bút đem lại trong tôi một cảm giác thật khó tả.
Thời đó, những ánh mắt hiếu kỳ và lạ lẫm từ mọi người xung quanh cũng khiến tôi ái ngại. Mọi người không chỉ lạ vì chiếc O2 của tôi, mà còn chẳng hiểu vì sao một cậu sinh viên trông rất bình dân lại có thể sở hữu chiếc điện thoại đắt tiền như vậy. Khi đó, hoàn cảnh gia đình tôi không khá giả. Tuy nhiên, một thời gian dài làm thêm, tiết kiệm đã giúp tôi có thể sở hữu một chiếc O2 Exec trong tầm tay. Không phải tôi đua đòi theo các bạn, mà tất cả chỉ là tình yêu với công nghệ.
Chiếc máy ấy từng cứu tôi nhiều bàn thua trông thấy hoặc giúp tôi ghi điểm trong mắt thầy cô bạn bè. Tôi vẫn không thể nào quên lần gửi đi email bằng Exec. Khi đó, tôi đã reo lên thật to giữa con mắt hiếu kỳ của những người xung quanh. Tôi còn nhớ có lần cả nhóm đi in báo cáo, mang USB đến cửa hàng mới sực nhớ ra cần sửa một vài chỗ trong khi giờ nộp bài cận kề. Thay vì vất vả chạy về lấy laptop, tôi móc O2 Exec ra, tải báo cáo từ email về và sửa ngay tại cửa hàng đó.
Một lần khác, thầy giáo bộ môn cần gửi email gấp mà laptop bị hỏng Wi-Fi (thời đó chưa có 3G), nên tôi cắm O2 của mình vào máy tính của thầy và truy cập Internet qua Wi-Fi trên máy của tôi. Lời cảm ơn của thầy hôm đó khiến tôi cảm thấy rất vui và tự hào.
Tình cờ, chiếc O2 Exec cũng chính là “bà mối” giúp tôi làm quen với người ấy. Trong một chuyến đi dã ngoại, máy ảnh của một bạn gái bị đầy thẻ nhớ và cô ấy lại không muốn xóa bớt ảnh. Không có ai mang laptop theo, tôi bèn mạnh dạn tiến đến làm quen, gợi ý cô bạn lấy thẻ nhớ ra cắm vào máy của tôi. Do cùng khe cắm thẻ SD nên tôi có thể chuyển bớt ảnh sang O2 của mình và để dung lượng trống trên thẻ, rồi chụp ảnh tiếp. Tất nhiên, tôi cũng không quên xin số điện thoại để hẹn nhau trao trả ảnh sau đó. Đó là kỷ niệm đẹp mà tôi và cô ấy (bà xã tôi bây giờ) không bao giờ quên.
Mười năm sau khi chia tay O2 Exec, tôi có cơ hội “yêu” thêm lần thứ hai khi được cầm trên tay Lumia 950. Lần đầu tiên được thử Continuum, tôi có cảm giác như được sống lại với thời khắc lần đầu gửi email trên O2 Exec năm xưa, khi tất cả mọi người đều ngoái nhìn mình. Tôi cắm vào màn hình, lấy phím và chuột ra và sử dụng như một máy vi tính thực thụ. Còn gì tuyệt vời hơn thế. Continuum là minh chứng tiêu biểu cho cuộc sống ngày càng tiện lợi hơn nhờ công nghệ.
Giờ đây, O2 Exec ngày nào đã thành Lumia 950, Windows Mobile 5.0 thành Windows 10 Mobile, nhưng tình yêu trong tôi sẽ còn mãi với thời gian.
Lương Đức Trọng