Người bạn thân thiết của tôi
Lúc nhỏ, mỗi buổi sáng đi học, tôi được mẹ gọi dậy rất đúng giờ. Hồi đó tôi chẳng phải lo gì hết. Sau này vào đại học, được sống quãng thời sinh viên xa nhà, tôi đã trải qua những lần đi học muộn, có lúc nghỉ học vì dậy trễ.
Trong phòng trọ của tôi lúc nào cũng có chiếc đồng hồ để bàn và cài báo thức sẵn. Nhưng với tôi điều này rất bất tiện vì nhiều lúc đồng hồ không báo đúng và tối nào cũng phải bật công tắt. Nếu tôi quên là sáng mai thế nào cũng bị muộn hoặc nghỉ học.
Không lâu sau đó, chiếc đồng hồ ấy không còn reo nữa. Có lần ham vui, tôi đã thức khuya mà bỏ cả buổi thi sáng hôm sau vì đồng hồ không báo thức. Ước gì lúc đó tôi quay trở về nhà để được mẹ gọi dậy. Một thời gian sau, tôi có trong tay chiếc Nokia 7610 đầu tiên. Đây là chiếc điện thoại được mua lại của một người bạn.
Ngoài chức nghe, gọi và nhắn tin thì báo thức là chức năng mà chiếc điện thoại nào cũng có. Nó đã hỗ trợ tôi rất nhiều, nhất là những buổi sáng quan trọng. Chiếc điện thoại đã đánh thức tôi dậy vào những buổi sáng. Tôi chỉ cần xem lịch học và cài đặt là cả tuần đó không bao giờ lo lắng khi đi học muộn.
Giờ đây, tôi đã ra trường và đi làm, nhưng vẫn sử dụng chức năng báo thức để gọi dậy vào những buổi sáng và trưa mỗi ngày.
Trần Quốc Thông