Món quà nuôi dưỡng ước mơ
Tôi yêu em cũng từ nụ cười đó. Nhớ lại cái ngày cách đây hơn 5 tháng, tôi gặp em trong quán cafe sinh viên. Tôi đang uống rượu cùng lũ bạn, em lại đang mải mê với công việc của mình. Tôi cười khẩy nghĩ thầm, sao lại có người vô uống cafe mà lại không uống, để cốc cafe nguội tanh, nguội ngắt mà mắt cứ chăm chú với mấy đồ gì đó trong những hộp nho nhỏ, xinh xinh. Đang chăm chú nhìn em, bỗng em ngẩng mặt lên cười, chắc em có gì vui lắm đây. Tôi ngây người trong vài giây vì nụ cười đó. Nụ cười vừa có gì đó trong sáng, dịu dàng, vừa hiền dịu biết mấy.
Tôi quen chơi với đám bạn sành điệu, lũ con gái cũng toàn tiểu thư, lúc nào cũng môi đỏ chót, má đánh phấn hồng, cười thì đến cả quán đều nghe thấy. Tôi thì đến phát sợ với mấy điệu cười đó. Tôi nói với mấy thằng bạn thân rằng sẽ quyết theo đuổi em, chúng nó lại nói tôi khùng khi theo đuổi một người như em vì hai đứa là “hai phạm trù” đối lập nhau.
Tôi bỏ ngoài tai những gì bạn nói, tôi bỏ chúng bạn về trước đi theo dõi em.. Tôi cố tình, thắng xe để vượt trước em, va chạm nhẹ vào xe em. Em chao đảo chút rồi dừng xe lại. Tôi nhoẻn miệng cười tỏ vẻ xin lỗi, dừng xe và bước đến bên em nói: “Cho anh xin lỗi nhé, em gái có sao không?”. Tức tối vì vụ va chạm vừa rồi, em bèn nói: “ Họ hàng gì mà anh kêu tôi là em gái”. "Trời, ghê gớm chưa", tôi hơi giật mình với câu trả lời đó của em, em mạnh mẽ hơn là tôi tưởng đó chứ.
Sau vụ đó, tôi lấy cớ để làm quen với em. Tôi là cây si, hơn tháng trời cứ đứng trước phòng trọ của em chỉ mong được em tiếp chuyện. Cuối cùng, em cũng phải đầu hàng trước sự si tình đó của tôi.
Nói chuyện với em, tôi mới biết lý do chính để em đến quán cafe hôm đó là vì thời tiết của Hà Nội quá nóng bức. Em thì phải gói hàng rồi trả cho khách, nên ra quán đó vừa mát mẻ vì có điều hòa, vừa tiết kiệm được tiền điện. Em là một cô sinh viên năm thứ 2 của trường Văn hóa, một cô gái nhỏ nhắn nhưng khá mạnh mẽ và tự lập. Những hộp ngày em mang theo là hàng của khách đặt cửa hàng mà em làm thêm ở đó. Em khá năng động trong việc tự trang trải việc học hành của mình.
Chính vì em làm trong môi trường kinh doanh, nên em đã nuôi mộng làm giàu bằng cách kinh doanh qua mạng, vì việc bán hàng qua mạng bây giờ đang rất được ưa chuộng. Tôi rất muốn hỗ trợ em thực hiện được ước mộng đó. Nhân dịp Tết này, tôi sẽ dành tặng em một món quà là một thiết bị hiện đại đời mới. Tôi thấy chiếc Galaxy Tab S là một chiếc máy tính bảng thông minh, kết nối wifi dễ dàng, kết cấu gọn nhẹ, sẽ rất tiện và hỗ trợ em nhiều trong công việc.
Nó sẽ mang lại cho em sự năng động cần thiết trong việc kinh doanh sau này. Chiếc máy tính bảng này cũng có chức năng nghe gọi như một chiếc điện thoại thông thường nên nó có thể thay thế “cục gạch’ mà em đang xài. Ngoài ra, em còn có thể lưu lại những hình ảnh của chúng mình, của người thân với độ nét cao. Ngoài kia, những giọt mưa xuân đang lất phất rơi, lòng tôi bỗng trào lên một niềm vui khó tả. Xuân đang đến thật gần giống như tình yêu tôi dành cho em ngày một sâu đậm.
Vũ Văn Trang
Từ ngày 14/1 đến 24/2, độc giả VnExpress có thể tham gia cuộc thi viết "Quà Tết yêu thương" để chia sẻ những cảm xúc, câu chuyện thú vị về món quà công nghệ dành tặng người thân. Độc giả gửi bài dự thi tại đây. |