Món quà đến từ quá khứ
Thời gian thấm thoát thoi đưa, thế là đã hơn 10 năm kể từ ngày ấy, cái ngày u ám, đau thương và để lại nhiều tiếc nuối. Đó là ngày mất của bà ngoại tôi. Tuy bà đã mất từ lâu nhưng những kí ức về bà thì tôi lại không thể nào quên được và dường như nó đã kịp ăn sâu vào tâm thức của tôi từ rất lâu rồi.
Đối với tôi, bà tôi giống như một bà tiên có thực vậy. Có người bà nào chở che cho cháu mình khi bị bố mẹ nó đánh đòn, có người bà nào sẵn sàng quở trách bố mẹ chúng khi không cho con cái ăn mặc đẹp hay đủ ấm, có người bà nào vẫn bí mật hàng ngày cho cháu 1.000 - 2.000 đồng để đi chơi game khi bị bố mẹ chúng ngăn cấm hay có người bà nào dậy sớm đi bộ 2km ra chợ chỉ để mua suất bún chả thơm ngon về kịp cho đứa cháu ăn trưa...
Nhưng sao đứa cháu đó dường như lại không cảm nhận được tình cảm lớn lao của người bà. Đứa cháu mà trong số những đứa cháu khác thì có lẽ là đứa gần gũi và ở bên cạnh bà lâu nhất, là cháu còn nhỏ tuổi, ham chơi hay là đứa vô tâm, thờ ơ, không biết nghĩ, không có tình cảm. Có lẽ tất cả đều đúng...
Và rồi cái điều tưởng chừng như sẽ không bao giờ xảy ra đối với người tốt bụng như bà, cái nghiệt ngã, khắc nghiệt của số phận tưởng chừng như không có thật. Bà bị mắc bệnh ung thư phổi. Tuy vậy không có điều gì có thể đánh gục tinh thần và ý chí chiến đấu của bà tôi. Bà vẫn sống vui vẻ, vẫn động viên con cháu sống lạc quan, sống có ích.
Mỗi bữa cơm bà vẫn muốn có sự sum họp đầy đủ nhất của tất cả các thành viên trong gia đình, bà muốn về quê để thăm họ hàng, mồ mả tổ tiên, đi bộ tập thể dục mỗi sáng như một thói quen. Còn đối với đứa cháu này vẫn vẹn nguyên là tấm lòng nhân hậu, khoan dung của bà. Làm sao cháu có thể quên được đêm 30 tháng Chạp, đêm giao thừa đó, cháu mệt mỏi thức khuya để chờ xem bắn pháo hoa mà chót lỡ ngủ quên và nếu không có bà, người đang mang trong mình bệnh tật, nhẹ nhàng kịp thời đánh thức cháu dậy thì khoảnh khắc mỗi năm một lần này cháu không thể nào xem được.
Khoảng cách từ giường bệnh của bà đến chỗ cháu ngủ tuy nhỏ bé, ngắn ngủi nhưng lại ẩn chứa cả một tấm lòng bao la, rộng lớn của bà dành cho cháu và điều đáng tiếc là tại sao cháu không quay video lại quang cảnh lúc bắn pháo hoa đó để cho bà cùng xem? Điều đáng tiếc hơn là tại sao cháu không thường xuyên chụp ảnh chung cùng bà để bây giờ nhớ mong, ngắm nhìn bà chỉ là qua những bức ảnh cũ đã sởn màu.
Điều đáng tiếc nhất là tại sao mỗi ngày cháu không nói: “Cháu yêu bà nhiều lắm”. Tất cả đã quá muộn. Ngày bà mất chỉ còn lại những tiếng khóc thương đến nghẹn ngào của mọi người trong gia đình, còn đối với cháu, sự ngự trị của cảm giác thẫn thờ, trống vắng là quá lớn, không thể cất thành lời và cũng không thể khóc thành giọt nước mắt. Nỗi buồn và sự hối hận trong cháu cũng tự lớn dần lên như cách bà ra đi vậy.
Bây giờ cháu đã lớn, cháu đã hiểu cần làm những gì để đáp lại sự tin tưởng, yêu thương và kì vọng của bà dành cho cháu. Đó là sống chậm lại, nghĩ khác đi, yêu thương nhiều hơn. Đó là bố mẹ, những người đã vất vả, hi sinh rất nhiều để nuôi dạy, để cho cháu ăn học tử tế và để cho cháu có cuộc sống tốt đẹp như ngày hôm nay. Những công ơn dưỡng dục sinh thành đó có thể đã bị cháu lãng quên hoặc thờ ơ, không để ý nếu như không có hình ảnh của bà gợi lại cho cháu nhiều kí ức, về sự hối hận, day dứt muộn màng của mình.
Sau nhiều cái Tết, có lẽ sắp tới sẽ là cái Tết đầu tiên cháu có thể dành dụm tiền đi làm thêm để mua tặng một món quà cho bố mẹ. Đó là chiếc điện thoại di động Samsung Galaxy A3 mới thay thế cho điện thoại nắp gập Samsung cũ. Với điện thoại mới này sẽ giúp bố mẹ liên lạc lâu hơn tới cháu bởi nguồn pin lớn 1.900mAh kết hợp chế độ tiết kiệm năng lượng giúp sử dụng máy với thời gian dài.
Mặt khác bố mẹ cũng sẽ thực hiện sở thích nghe nhạc một cách tiện lợi khi điện thoại có bộ nhớ 16GB chứa nhiều bài hát hơn và rồi cả gia đình ta có thể lưu giữ lại những kỉ niệm bên cái Tết sum vầy, đầm ấm thông qua những bức hình chụp, những thước phim có chất lượng tốt hơn khi mà camera 8MP hỗ trợ lấy nét tự động hay góc chụp rộng 120 độ...
Trên tất cả, cháu tin rằng với món quà, nó sẽ là cầu nối giúp gắn kết tình cảm bền chặt giữa các thành viên trong gia đình, đặc biệt là với bố mẹ, sẽ là món quà mang lại nhiều lộc và may mắn tới mọi người trong năm mới sắp đến và sẽ là cách để cháu luôn nhớ về bà.
Bố mẹ à! Hy vọng bố mẹ sẽ thích món quà mới này. Món quà đến từ quá khứ. Món quà đến từ bà...
Nguyễn Bá Chung
Từ ngày 14/1 đến 24/2, độc giả VnExpress có thể tham gia cuộc thi viết "Quà Tết yêu thương" để chia sẻ những cảm xúc, câu chuyện thú vị về món quà công nghệ dành tặng người thân. Độc giả gửi bài dự thi tại đây. |