Ấm áp tình mẹ
Mùa đông năm nay không lạnh như mọi năm nhưng hình như mẹ chịu cái rét kém hơn, chắc vì cái tuổi mẹ đã cao không còn nhiều sức khỏe để chống lại với cái rét nơi miền núi Tam đảo này nữa. Tôi là con trai độc nhất trong nhà, bố tôi đã mất năm tôi đã lên 10, cái tuổi vẫn còn ham vui ham chơi, chưa biết suy nghĩ lo lắng gì. Khi đã lớn nơi miền quê nghèo này không thể giúp tôi tạo lập cuộc sống đầy đủ cho mẹ, để mẹ khỏi vất vả lam lũ tôi đã cắp sách đi tự hứa với lòng với mẹ là con sẽ thành công trong công việc để mẹ sau này khỏi phải lo lắng vì tôi, không phải ngày ngày thức khuya dậy sớm để lo cho tôi ăn học
Giờ tôi đã có một công việc ổn định, có một mái ấm riêng nhưng tôi không khỏi lo lắng cho mẹ, tôi chăm chỉ làm việc hơn để có điều kiện đón mẹ xuống ở cùng với chúng tôi.
Hôm bữa mẹ có điện lên hỏi: Năm nay khi nào con về nhà ăn tết, cũng còn hai tuần nữa thôi, con được nghỉ mấy ngày?
Tôi chợt chạnh lòng: Con được nghỉ có 4 ngày thôi mẹ à.
Mẹ rơm rớm nước mắt: Mẹ ở nhà nhớ thằng Bi lắm con cho cháu về sớm sớm nhé.
Nhiều lần tôi nói với mẹ là tôi muốn đón mẹ lên ở chung, nhà trọ thuê có chật hẹp một chút nhưng mình cố gắng là được để mẹ khỏi phải nhớ cháu nhiều, nhưng chắc mẹ không muốn vợ chồng chúng tôi phải vất vả, và mẹ cũng không muốn xa nơi này, nơi mà đã gắn bó với mẹ suốt 70 năm.
Năm nay tết về tôi muốn mua cho mẹ cái điện thoại có chức năng video call để mẹ có thể nhìn thấy thằng cháu đích tôn mỗi khi gọi điện, để mẹ vơi đi bớt nỗi nhớ con nhớ cháu.
Tết sắp đến trong tâm con luôn mong mẹ có sức khỏe, bình an không ốm đau, bệnh tật để cùng vui đùa với các cháu. Con yêu mẹ.
Từ ngày 14/1 đến 24/2, độc giả VnExpress có thể tham gia cuộc thi viết "Quà Tết yêu thương" để chia sẻ những cảm xúc, câu chuyện thú vị về món quà công nghệ dành tặng người thân. Độc giả gửi bài dự thi tại đây. |
Nguyễn Thị Quyên