Lời cảm ơn ông xã
Bảy năm – khoảng thời gian người ta nói rằng không ngắn cũng không dài khi bắt đầu chuyện tình yêu của anh và em. Nhưng đó lại là khoảng thời gian em hạnh phúc nhất vì có anh, người em trai, người bạn tri kỉ và bây giờ là người chồng luôn thương yêu, chăm sóc em suốt quãng đường 7 năm ấy.
Anh đến với em bằng tình cảm chân thành của người con trai đất cảng vừa tròn 21 tuổi. Với hai bàn tay trắng, anh vào Sài Gòn lập nghiệp, một mình bươn chải nơi đất khách với bao nhiêu buồn tủi và nỗi nhớ nhà. Nhưng bằng nghị lực, sức trẻ, anh luôn luôn căn dặn mình phải cố gắng, kiên trì học hỏi để gầy dựng cho mình tương lai tươi sáng hơn. Và chính nghị lực ấy, em vui mừng vì cuối cùng anh đã thành công, có việc làm ổn định và hơn hết anh có em.
Em vẫn còn nhớ những buổi sáng khi em thức dậy bao giờ cũng là tin nhắn chào em buổi sáng rồi thì căn dặn em đủ điều “phải mặc áo ấm nhe em! Phải đội nón kẻo nắng đó! Phải nhớ uống nhiều nước...”. Hoặc những câu hỏi bình thường nhưng không ngày nào anh quên nhắn cho em: “Em ăn cơm chưa? Em có đói không? Em có khát không? Em có mệt không?...”. Cứ thế, chỉ bằng những tin nhắn điện thoại, em và anh tuy xa nhau nhưng cảm thấy lòng vô cùng ấm áp. Em cũng không nhớ được trong một ngày chúng mình nhắn cho nhau bao nhiêu là tin nữa anh à.
Tình yêu của anh dành cho em nó vô cùng bình dị, nó giản đơn đến nỗi đôi lúc em phải ganh tị với những cô gái khác vì người yêu họ giàu có và họ được sắm sửa nhiều thứ hơn em. Nhưng tất cả những ý nghĩ thoáng qua đó, em biết mình đã sai khi em nghe được tâm sự của anh trong chính ngày sinh nhật của mình: “ Em à, sinh nhật của anh không cần phải có nến, không cần phải có quà và không cần phải có tiệc tùng, anh chỉ mong ước mỗi năm vào ngày sinh nhật của anh, anh được nhìn thấy em, được thấy nụ cười trên môi em thì đó chính là món quà ý nghĩa nhất anh muốn có hằng năm”. Và sau câu nói ấy em biết mình đã chọn đúng người sẽ đi hết quãng đường hôn nhân với mình, sẽ nắm tay em vượt qua những khó khăn sắp tới cũng như sẽ cùng em chia sẻ những vui buồn trong cuộc sống sau này.
Bây giờ cũng sắp bước sang mùa xuân thứ 7 em được cùng anh ngắm hoa mai hoa đào nở và em biết sinh nhật của anh cũng qua được một tháng rồi. Em vẫn sẽ làm như lời anh đã từng nói trong ngày sinh nhật của anh. Nhưng hôm nay em biết được cuộc thi Quà tết yêu thương trên báo VnExpress, em mong muốn có thể gửi đến anh một món quà bất ngờ khi viết cho anh một lá thư tình như thế này.
Và em mong rằng sau khi anh đọc thư này anh sẽ hiểu vì sao em chọn chiếc điện thoại SamSung Galaxy Note 4 để làm quà may mắn đầu năm cho anh. Hy vọng nó sẽ giúp anh trong công việc thiết kế của mình cũng như nó giúp anh thỏa sức sáng tạo, trao dồi thêm về hội họa. Hơn thế nữa để em có thể gặp được anh, trò chuyện cùng anh những lúc được nghỉ trưa hay những khi anh tăng ca về trễ. Không những thế em biết, anh hay chơi game sau những giờ làm việc căng thẳng và em biết đây cũng chính là chiếc smartphone anh thích nhất.
Anh à, đừng giận vì em dành tặng anh món quà này mà không nói trước với anh nhé vì em muốn một lần trong suốt 7 năm qua em được là người tạo bất ngờ cho anh. Em đã nhận từ anh trái tim yêu thương nồng ấm, sự chăm sóc tận tình chu đáo cũng như sự cảm thông chia sẻ suốt một khoảng thời gian với em là quá dài, em muốn làm một điều gì đó để thay lời cảm ơn của em dành đến anh. Yêu anh nhiều lắm, xã ơi!!
Từ ngày 14/1 đến 24/2, độc giả VnExpress có thể tham gia cuộc thi viết "Quà Tết yêu thương" để chia sẻ những cảm xúc, câu chuyện thú vị về món quà công nghệ dành tặng người thân. Độc giả gửi bài dự thi tại đây. |
Trần Thanh Thảo