Nhóc con của Dì
Dì lại đi làm rồi, cuối tuần dì mới có thể về thăm con, chắc con buồn lắm phải không? Mỗi sáng thứ hai con lại dậy thật sớm ôm lấy chân dì và bảo dì ở nhà để tối con còn được gặp bố mẹ, không con sẽ buồn lắm. Nhưng dì còn công việc, dì phải đi làm, để lại trong ánh mắt của con bao nhiêu nỗi buồn phiền.
Một đứa nhóc ba tuổi đáng lẽ ra đang được ở trong vòng tay thương yêu chở che của bố mẹ, con sẽ hồn nhiên vui tươi cùng bạn bè mà chưa vướng bận bất cứ lo toan gì, nhưng nhóc của dì giờ đây lúc nào cũng mang đầy nhớ nhung.
Bố mẹ của con phải đi sang nước ngoài kiếm việc làm, để con ở nhà ông bà chăm lo. Dì biết rằng cả bố mẹ con và con đều không muốn rời xa nhau nhưng cuộc sống khó khăn khiến chúng ta không còn lựa chọn nào khác. Bố mẹ con và dì luôn mong rằng vài năm nữa khi đã có điều kiện, cả nhà mình sẽ lại sum vầy. Còn trẻ con lắm nhưng con đã thấu hiểu sự thiếu vắng trong gia đình. Thỉnh thoảng vô thức con hay gọi mẹ trong những giấc mơ rồi nửa đêm tỉnh dậy chợt òa khóc. Dì chỉ biết ôm con vào lòng để con cảm thấy không sợ hãi. Con ngoan và đôi khi là già dặn hơn các bạn một chút. Con đã biết chăm sóc cho người khác và làm cho mọi người ngỡ ngàng. Khi ông bà đi làm về con biết mời nước, và hỏi ông bà có mệt không? Con biết quét nhà khi thấy nhà có rác. Thật sự dì rất vui nhưng lại càng thương cho tuổi thơ bé nhỏ của con hơn. Mỗi thứ bảy dì về là con lại ngóng từ ngoài ngõ, vì chỉ có thứ bảy con mới được nói chuyện với bố mẹ qua Skype mà thôi. Lúc nào dì chưa kịp mở Skype thì con sẽ liên tục nhắc dì là “Dì ơi, dì mở điện thoại cho con nhìn thấy bố mẹ đi”. Nghĩ về con vừa tội lại vừa yêu.
Con – chính là lý do để hôm nay dì viết lên điều ước này. Dì cố gắng đi làm thêm buổi tối nhưng thực sự cuộc sống trên thành phố quá vất vả và tốn kém. Dì chỉ vừa mới ra trường nên chưa có đủ tiền để mua cho con và ông bà một chiếc máy tính bảng để con và ông bà có thể nói chuyện với bố mẹ con thường xuyên.
Có tuần nào đó dì bận không về là dường như mọi niềm vui của con sẽ vụt tắt. Không giống bao đứa trẻ khác chỉ thích nghỉ ở nhà đi chơi cùng các bạn, con chỉ muốn dì về để được nhìn thấy bố mẹ. Nếu có khuya dì nhắc con đi ngủ thì con sẽ bảo rằng “cho con nói thêm một tí nữa thôi, mai dì lại đi rồi”. Chắc sẽ chẳng có ai kìm được nước mắt trước những câu nói ngây thơ nhưng đầy ý nghĩa của con cả. Dì luôn cố gắng dành cuối tuần về nhà để không làm con thất vọng, nhưng cuối năm có quá nhiều công việc, dì cũng không thể chắc chắn điều đó được. Dì sẽ cố gắng thật nhiều thật nhiều hơn nữa sau Tết này để mua một chiếc máy tính bảng cũ tặng con, tặng ông bà. Dì nghĩ rằng đó là món quà ý nghĩa nhất với con. Bởi vì con có thể nói chuyện với bố mẹ hàng tối trước khi con đi ngủ. Con sẽ hát cho bố mẹ nghe, sẽ khoe bố mẹ những phiếu bé ngoan con có được và quan trọng là sẽ không thấy con thất vọng mỗi cuối tuần dì không về.
Nhóc à, dì biết rằng cuộc sống còn quá khốn khó, nhưng con gắng đợi dì một thời gian nữa nhé. Rồi con sẽ được thoải mái nói chuyện với bố mẹ của con qua Skype. Dì sẽ luôn luôn nhìn thấy nụ cười rạng rỡ trên đôi môi bé bỏng của con. Dì không muốn làm con buồn, cũng không muốn tuổi thơ con chỉ tràn ngập trong nỗi nhớ nhung. Bố mẹ con 5 năm nữa mới về, khi ấy con đã được 8 tuổi và dì tin là con đã trở thành một đứa bé rất tốt bụng.
Khi dì nói dì hứa sẽ mua cho con cái máy tính bảng giống của dì thì con đã nhảy nhót suốt một ngày. Niềm vui trên gương mặt con chính là động lực để dì cố gắng hơn nữa để không làm con phải thất vọng. Dì tin rằng món quà này sẽ theo con trong suốt những năm tháng xa bố mẹ, là niềm vui, là người bạn, là yêu thương của con.
Dì của con!
Từ ngày 14/1 đến 24/2, độc giả VnExpress có thể tham gia cuộc thi viết "Quà Tết yêu thương" để chia sẻ những cảm xúc, câu chuyện thú vị về món quà công nghệ dành tặng người thân. Độc giả gửi bài dự thi tại đây. |
Phạm Thị Nga