Niềm vui ấm áp ngày xuân
20 tuổi, mẹ nhìn cuộc sống bằng một con mắt còn lại. Chỉ vì nhà nghèo mà mẹ không thể khỏi bệnh. Cuộc sống ba và mẹ rất khó khăn, mẹ kể hồi đó không có tiền phải lên rẫy dân tộc xin khoai về nấu tạm cho anh con ăn, những đêm ba chạy xe ôm không về được, mưa to làm căn nhà ván ở tạm ngập nước, chỗ nào cũng bị dột… Ngày ấy con vẫn chưa ra đời…
Mới đó đã hơn 26 năm, mẹ vất vả nuôi 4 anh em con. 26 năm đó, mẹ nào có được ăn sung mặc sướng như người ta đâu, sáng dậy đi làm thuê, chiều tranh thủ tưới vườn rau, tối mẹ lại lo cơm nước cho cả nhà. Mẹ chẳng dám đi đây đi đó hay mua này nọ cho bản thân mẹ, hàng xóm nói mẹ sao ít nói, nào biết mẹ dành từng chút thời gian kiếm tiền nuôi các con... Vậy mà dù một lời than vãn, con vẫn chưa từng thấy, mẹ vẫn mỉm cười dù rằng nuôi con khó khăn đến cách mấy. Bây giờ cuộc sống đã tốt hơn ngày trước nhưng mẹ vẫn vậy, mỗi ngày dậy sớm làm lụng, chăm từng đàn gà, đám rau. Vẫn luôn một câu nói quen thuộc mỗi khi con về nhà “ mẹ no rồi, mấy đứa bây lo mà ăn cho hết”. Cả cuộc đời mẹ đã hy sinh tất cả cho chúng con, bữa cơm mẹ cũng nhường cho mấy anh em con, vòng tay mẹ ôm ấp vỗ về mỗi khi con gặp khó khăn, vui buồn cuộc sống mẹ luôn là người san sẻ cùng con... Con cảm ơn mẹ đã cho con cuộc sống, cho con điểm tựa mỗi khi con vấp ngã, cho con một một tình thương vô bờ bến. Con giờ đã ra trường và đi làm rồi, xuân này con muốn dành tặng mẹ một món quà thật có ích, thật ý nghĩa và mang đến cho mẹ thật nhiều niềm vui.
Hôm nay con gọi điện thoại về cho mẹ, mẹ nói mẹ không nghe rõ giọng con, mẹ lớn tuổi rồi nên nghe gì cũng không được rõ, phần do chiếc điện thoại mẹ đã dùng suốt 5 năm rồi, giờ nó đã không còn sử dụng tốt như trước. Những nút bấm đã bị mờ, màn hình quá nhỏ nên mẹ không thể đọc được rõ những tin nhắn con gửi về. Mỗi lần muốn gọi ai đó, mẹ đều phải nhờ em gái con tìm số giúp.
Con chợt nghĩ ra một món quà thật ý nghĩa dành tặng mẹ, con sẽ tặng mẹ một chiếc điện thoại Samsung cảm ứng mẹ nhé, để mẹ nghe tiếng con gái mẹ rõ hơn. Mỗi lần nhắn tin cho con, mẹ chỉ cần lướt nhẹ trên màn hình cảm ứng là có thể nhắn rất dễ dàng, con với mẹ có thể nhắn tin cho nhau thường xuyên hơn. Có một chiếc điện thoại Samsung cảm ứng, con có thể tạo giúp mẹ một tài khoản skype hay facebook và mẹ con mình có thể chuyện trò bất cứ lúc nào mà không tốn kém nữa. Rồi con sẽ tải những bài hát mẹ thích nghe để lúc nào mẹ cũng có thể nghe. Và Tết này, cả nhà mình sẽ cùng chụp những bức hình thật đẹp để kỷ niệm. Lúc con đi xa nhà mẹ cũng có thể lấy hình ra xem cho đỡ nhớ con gái mẹ nữa. Mùa xuân này con hy vọng với món quà đó sẽ mang lại niềm vui cho mẹ.
Người ta vẫn thường nói rằng yêu thương nên cảm nhận bằng trái tim. Và hơn mươi hai năm qua con luôn yêu thương bằng trái tim. Thế nhưng vì cứ mãi giữ trong tim nên con chẳng thể nào nói với mẹ dù chỉ là câu "con thương mẹ". Giờ con không muốn yêu thương cứ giữ mãi trong tim nữa, con sẽ về và lời nói đó con muốn nói ra. Con gái Anh Đào thương mẹ nhiều!
Từ ngày 14/1 đến 24/2, độc giả VnExpress có thể tham gia cuộc thi viết "Quà Tết yêu thương" để chia sẻ những cảm xúc, câu chuyện thú vị về món quà công nghệ dành tặng người thân. Độc giả gửi bài dự thi tại đây. |
Phạm Thị Anh Đào