Quà cho người yêu
Sài Gòn những ngày cuối tháng một, ánh nắng vàng không đủ nhiệt để xua tan cái se lạnh của những ngày đông giá rét. Pha đâu đó trong chút không khí kia là những cảm giác rất riêng mà tự mỗi người cảm nhận được. Đó có thể là hương sớm mai làm tâm trạng chúng ta dễ chịu khi đất trời giao mùa, là cái lạnh đêm khuya khiến ai đó cảm thấy cô đơn, cần một vòng tay ấm áp. Hay đơn giản chỉ là cảm giác nôn nao của những đứa con xa xứ mong sao thật nhanh đến khoảnh khắc đoàn viên gia đình.
Em quen anh cũng vào những ngày đông như thế, nhiều lúc em nghĩ chúng ta là hai khoảng trời riêng không bao giờ gặp gỡ. Ấy vậy mà anh đã đến bên đời em, nhẹ nhàng và bình yên đến lạ. Anh sinh ra ở mảnh đất miền Trung đầy sóng gió, lớn lên trong một gia đình sớm đã mất tình thương từ người cha. Điều đó làm cho anh trở nên chững chạc, biết lo cho mẹ và đứa em gái còn quá thơ dại. Năm anh 18, nhà anh di cư vào Nam với hai bàn tay trắng. Những ngày tháng ấy với bao nhiêu vất vả dồn dập, mẹ bị tai nạn khi mới đi làm được vài ngày, một mình phải lo cho cả gia đình nhưng anh vẫn gắng gượng bước tiếp. Ngày anh cầm được tấm bằng tốt nghiệp trên tay, với nhiều người đó đơn giản chỉ là một quá trình học tập, nhưng với anh, đó còn là mồ hôi, nước mắt của mẹ, của cô em gái và cả sự phấn đấu không ngừng của chính bản thân anh.
Rồi anh ra trường và làm nhân sự trong một công ty tương đối lớn. Cuộc sống dần trở nên ổn định hơn nhưng chưa bao giờ anh suy nghĩ điều gì đó cho riêng mình. Anh có thể cho em tất cả những gì em muốn, nhưng chưa khi nào anh mạnh dạn sử dụng một khoản nào đó cho riêng bản thân. Đã là năm 2014 nhưng anh vẫn sử dụng chiếc điện thoại mà mọi người thường bảo là “đập đá”, điều này có lẽ là hiếm với những chàng trai sinh năm 89 như anh. Em thường hay ghẹo anh như thế, nhưng anh cũng chỉ cười và bảo “điện thoại chủ yếu là nghe và gọi mà cô bé”. Ngày chiếc điện thoại cũ kỹ của anh hư, anh bảo em mua cho anh cái khác nhé. Em cười ngạc nhiên vì lời đề nghị ấy, nhưng rồi anh lại chọn mua một chiếc điện thoại cũng chỉ gọi và nghe. Anh đơn giản chỉ là muốn lo vẹn toàn cho những người anh yêu thương trước khi làm gì đó cho riêng mình. Em dần dần thấy cảm mến và trân trọng anh nhiều hơn.
Nhưng rồi tính năng tiện ích của chiếc điện thoại không chỉ đơn giản như những gì anh nghĩ. Thật sự khi công nghệ thông tin ngày càng phát triển, công việc của anh cũng đòi hỏi chiếc điện thoại tích hợp nhiều chức năng hơn. Những bất tiện khi đi công tác nhưng cần mở mail để kiểm tra thông tin ngay lập tức, những quang cảnh nhà máy cần lưu lại hình ảnh phục vụ cho công việc… anh đều không thể tiếp cận nhanh chóng được. Thế là em lên một kế hoạch tích góp cho riêng mình.
Sau một thời gian tham khảo thông tin trên các trang mạng, em quyết định tết này sẽ tậu cho anh một chiếc Samsung Galaxy Grand Prime. Em muốn thì thầm với anh điều đó nhưng lại cũng muốn tạo cho anh một niềm vui bất ngờ. Chiếc điện thoại với thiết kế chắc chắn, cấu hình máy mạnh mẽ, dung lượng pin cao cộng với màn hình 5 inch sắc nét. Dòng Samsung 2 sim 2 sóng này sẽ giúp anh thuận tiện hơn trong liên lạc, quản lý tốt hơn các mối quan hệ của bản thân. Ngoài ra, nó còn có khả năng truy cập Internet với tốc độ cao, camera 8 MP giúp lưu giữ những hình ảnh sống động và sắc nét. Điện thoại tốt là thế nhưng giá cả lại vừa sức với em nên anh cứ vui mà đón nhận món quà đầy yêu thương này anh nhé. Em Grand Prime này sẽ hỗ trợ nhiều cho anh trong công việc, thư giãn cùng anh những khi căng thẳng, chỉ nghĩ đơn giản thế thôi làm em cũng cảm thấy hạnh phúc đong đầy.
Chiều xuống…, nắm tay anh trên những con đường dài quen thuộc, cùng ngắm cảnh đất trời đang hòa mình chào xuân, em mỉm cười với niềm vui đang ấp ủ trong lòng. Em thầm cám ơn cuộc sống này đã mang chúng mình đến bên nhau, và đã để cho em nhận ra một điều ý nghĩa rằng “hạnh phúc là khi trao đi hơn là nhận lại”…
Nguyễn Thị Nhiên
Từ ngày 14/1 đến 24/2, độc giả VnExpress có thể tham gia cuộc thi viết "Quà Tết yêu thương" để chia sẻ những cảm xúc, câu chuyện thú vị về món quà công nghệ dành tặng người thân. Độc giả gửi bài dự thi tại đây |